Trang

Thứ Ba, 6 tháng 5, 2014

Phượt bụi, lăn lê Mã - Bờ 3: Người và ngợm


Ở đâu cũng có người và cả ngợm. Xứ nào cũng có người tốt, kẻ xấu.

Ở cái quán cà phê vỉa hè này, chuyện làm quà, hỏi khách ở đâu tới.


- Việt Nam hả? Có gần Thái Lan không? Ừa, nhìn biết ngay người Việt Nam!

- Sao mày biết hay vậy?

- Tại thấy mặt buồn buồn...


Gã này, chủ quán cà phê: 


Còn gã trên, chú bác chủ, làm tài taxi, ngồi quán cháu để bắt khách. Ông đi qua, bà đi lại đều chào mời.

Chúng bảo, theo đạo Hồi, nhưng không ngoan đạo. Vì theo là theo gia phong, chứ chả cuồng, chả lễ bái gì...

Ba vợ, theo tiêu chuẩn còn thiếu một. Mỗi bà một nhà, lăn ra làm để nuôi.

- Mày có muốn lấy vợ Dutun (hay Dosun gì đó không nhớ rõ, được coi là một tộc dân ngoan hiền)? 

- Làm sao lấy?

- Dễ mà, họ ngoan hiền, chung thủy, chỉ lo việc nhà. Chỉ cần 3000 ringis...

- Cứ đem tiền ra mua à?

- Đó là quà dẫn cưới. Không phải đưa tiền cho phụ huynh, mà là đưa cho cô ta, rồi cô ta báo lên phụ huynh... Còn lại cứ việc lo đám cưới, nhà cửa... Rồi lo nuôi dài dài. Không nuôi được hả? Chào nhé, "đi voọc" đàng hoàng. Có chứ, được "đi voọc"...

Lúc vừa đến sân bay Kuala Lumpur, ra ngoài hút thuốc, gặp mấy công nhân Việt hết hạn lao động ở Bờ (Ru Nây) về, kể: 

Cực vì "đoạn chị em", mấy năm làm ở xứ đạo Hồi, đã không "chị em" gì, thấy em nào xinh xinh cũng chỉ nhìn thoáng, cấm nhìn choòng chọc. Xăm soi móc mói là chết liền.


Nói đoạn, mấy chú công nhân rút điện thoại ra cho xem video quay cảnh trừng phạt. 

Một video quay cảnh quất roi. Chùm bao tải kín, úp mặt vào tường. Khoét khúc đít, thò mông trắng hếu ra, Roi đuôi cá hay gì không biết, quất phát nào tóe máu toe toét phát ấy, rớm rịn rồi ròng ròng chảy cả khúc.

Được vài roi, ưỡn người cũng không xuể, cả cái đít trào máu đỏ lòm lòm, nhoe nhoét.


Ấy chỉ là tội ăn cắp hay tội vớ vẩn gì đó. Tội ngoại tình mới nặng. Ngoại tình là tội của đàn bà.

Chỉ dám xem một khúc, rùng mình nhắm tịt mắt, xua đuổi trả lại máy. Kinh hoàng.

Ấy là chặt tay, chặt đầu. Trong video, 5-6 thằng đàn ông lực lưỡng ngáng hai cô trùm khăn lăn xuống đất rồi lao vào dùng dao cắt tay. 

- Cắt sống?
- Ừ, cắt sống, cứ thế cắt. 

Cắt tay xong, một gã lực lưỡng vung rìu như cái xẻng choang vào cổ. Hắn bổ như cuốc đất, phằm phặp...

Rồi mấy tay lao vào nhì nhằng cắt, cứa. Cái đầu nhũng nhẵng lằng nhằng, lủng lẳng rời ra...

Quá kinh, thôi thôi... Suýt ói.

Thôi, cứ ngoan hiền, trùm khăn mỏ quạ cho lành. Còn lại đàn ông lo tất. 

Bán quần áo đàn bà cũng là việc đàn ông. Đàn bà chỉ chổng đít lên xem hàng:


Lại còn phải làm đủ thứ cho bà ưng ý:


Các bà cứ lượn lờ thôi


Chả biết đẳng cấp nào, chứ đời mới lao động các bà cũng phải cật lực, chăm hơn cả chăm chỉ:


Trẻ con như mọi trẻ con, vô tư. Thời nay chúng chỉ thích đồ chơi công nghệ cao




Trông, chiều chúng là việc của các bà "mỏ quạ"


 Và lượn lờ các tiệm mà không sợ thằng quái nào quấy rầy. Nhìn còn hổng dám, thằng nào dám quấy rối.



Chỉ có thể lẽo đẽo bám, nhìn đằng sau 


Kệ đời trần tục hấp háy 


Thấy người lạ giơ máy là quẹo liền


Đi vào đường cấm


Thế thôi. Vẫn có bà làm tài, lái xe bus đàng hoàng. Sợ gì bố con thằng ngợm nào.  More




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét